Nguyên gia đình hiền khô nhưng tọt ra 1 em Siêu Quậy sẽ khổ như thế nào ? Đúng là làm Cha Mẹ của nhiều em bé mới "sáng mắt ra" nhiều thứ lắm ! Hồi mình chỉ mới là Mẹ của Beton và Bubi, vì 2 con hiền khô, Beton thì thường xuyên bị ăn hiếp cả trong trường lẫn sân chơi kid cà phê, Bubi cũng bị ăn hiếp vừa vừa vì ngoại hình. Lúc đó mình hay dạy các con nhịn, chỉ đánh trả khi đã quá sức ( Mình có viết bài bạo lực học đường cách xử lý dựa trên kinh nghiệm cá nhân ) cho tới khi mình đẻ Leon thì mọi chuyện dường đi đảo lộn 180 độ với mình !
Dù dạy con rất tử tế, nhưng con cực kỳ quậy, những em bé mà mình đã từng phải nhờ cô mời phụ huynh để xử lý vì ăn hiếp Beton, Bubi, thì giờ đây Leon lại chính là em bé đó ! Chỉ cần ai lại gần ảnh, chưa kịp làm gì ảnh đã "xực" người ta vì tưởng người ta lấy đồ chơi ảnh. Ảnh xực bạn tới nỗi mà mình nghĩ trong đầu " Vái trời cho em nào xực lại ảnh cho ảnh sợ teo ! ". Và cuối cùng đã thật sự có 2 bạn xực lại ảnh, ảnh teo hết những gì cần teo luôn Thế là ảnh đi... méc cô : " Cô ơi bạn H oánh con, cô phạt bạn H đi "
Đó giờ ảnh oánh người ta thì không gì đâu. Cô gọi kể Mẹ nghe là có bạn xô Leon, Mẹ chẳng những không lo mà còn cười vui vẻ với cô giáo : Vậy hả cô, cuối cùng nó cũng bị đánh rồi mừng quá cô ơi !!! Và từ đó về sau Leon đỡ đánh bạn hẳn, dạo gần đây không còn đánh 1 ai nữa, chỉ có la hét lên gằng giọng khi ai giựt đồ chơi rồi đi méc cô hoặc chạy biến, chứ không trả đũa nữa!
Ngày xưa khi chỉ có những đứa con "hiền hậu", chuyên bị những đứa trẻ khác ăn hiếp, mình đã thầm suy nghĩ rằng Cha Mẹ các con không biết dạy dỗ mới có những em bé hư như vậy, rồi mình tự cho rằng mình là nạn nhân để có quyền đánh giá những đứa trẻ và gia đình chuyên ăn hiếp người khác. Chắc có lẽ vì thế, ông trời đã TẶNG cho mình 1 cậu con trai như vậy ! Để mình hiểu rằng có những biến số mà mình sẽ không thể nào kiểm soát được, ông trời đã muốn mình ở trong hoàn cảnh của những gia đình có con "máu chiến" để mình biết nuôi con đối với họ cũng khó khăn chứ không hề vui sướng gì !
Mà được cái, tuy ảnh máu chiến mà bạn bè ai cũng thương ảnh, các cô cũng yêu thương ảnh, thiếu ảnh đi học 1 ngày là chịu không nỗi ! Ảnh hề ơi là hề.
Một đứa trẻ ăn hiếp trẻ khác, hung hãn, chưa hẳn là phản chiếu của Cha Mẹ như nhiều người tưởng, mà nó còn liên quan tới thần kinh bởi sinh lý ( ví dụ Leon sinh non thiếu tháng ), liên quan tới tâm lý có em quá sớm, buồn mà không biết thể hiện sao, liên quan tới sự chiều chuộng quá mức của gia đình, rồi cũng có thể chiếc gen trội có tính cách hung dữ đó truyền từ đời ông bà cố cụ nào đó bỗng tới đời con nó TRỘI LÊN, thì rõ ràng chẳng giống ai trong gia đình hiện tại, nhưng chắc chắn giống bởi ông bà trong gia phả
Là một người Mẹ có con bị ăn hiếp và cũng có con đi ăn hiếp người ta, mình được nhìn thấy một cuộc sống thật màu sắc để không cho phép mình phán xét !
Nó cho mình hiểu vì sao có những gia đình nhìn con mình vô kỷ luật, mà thật ra người Mẹ đó đã kiệt sức đến mức chọn cách thở dài thay vì quát mắng. Hiểu vì sao có đứa trẻ hung hãn lại rất thương em, yêu động vật, sẵn sàng nhường đồ ăn cho bạn nhưng… vẫn đạp bạn một phát vì tưởng bạn giành ghế của mình
Và đặc biệt là từ một người Mẹ ủng hộ không đòn roi và còn hãnh diện với việc đó, giờ đây Leon ăn đòn là chuyện bình thường Ăn đòn để con thấy rằng Ba Mẹ không dễ bị con điều khiển và ăn hiếp ! Rồi sau đó sẽ giải thích và chia sẻ với con như một người bạn, có 1 em bé ngỗ nghịch, bạn cần rất Kiên Nhẫn !
Đã 3 tháng rồi Leon không còn xực bạn nào nữa, thật nhẹ lòng