Người ta thường hay khoe có chồng nước ngoài là doanh nhân này doanh nhân kia. Khiến cho phụ nữ Việt bị “thôi miên” rằng lấy chồng Tây vừa được cưng vừa giàu có đổi đời. Còn đối với đàn ông Việt thì họ lại mỉa mai phụ nữ Việt cứ hám trời Tây đi rồi “nghiệp quật” ( chưa hiểu nghiệp gì quật ) Ví dụ câu chuyện về cô bạn MC nổi tiếng vừa chia tay chồng Mỹ, ẳm con về Việt Nam, cánh đàn ông lại được phen xỉa xói người con gái ấy, chẳng những thế mà ngay cả những người phụ nữ còn có những comment như “ Tui cũng rửa chén đến 11h đêm thì có làm sao, đúng là tiểu thư đi lấy chồng “ - Cái vế “tui cũng rửa chén tới 11h đêm thì có làm sao” thì nó đúng, nhưng không có nghĩa ai cũng muốn rửa chén tới 11h đêm giống như bạn, và vế sau “đúng là tiểu thư đi lấy chồng” thì đúng là xấu người xấu cả nết thì hỏi sao cuộc đời tốt đẹp được, nên mới có thời gian lên mạng xỉa xói người khác. Người hạnh phúc luôn nhìn mọi thứ hạnh phúc.
Phụ nữ sinh ra vốn dĩ đã thiệt thòi, nên yêu thương nhau. Đó là chưa kể luật nhân quả, khi bạn đối xử với ai đó thế nào bạn sẽ nhận lại hơn như vậy. Tây là 1 cụm từ nói chung về người da trắng, thật chất có Mỹ và Châu Âu và Châu Úc, Nam Mỹ, Tây Á... Mỗi một nơi lại có kiểu cách khác nhau, đó là chưa nói riêng người Châu âu giữa các nước đã có văn hoá khác nhau rồi. Ví dụ như phong cách Mỹ là khi yêu có thể lo a->z nhưng vào hôn nhân có thể sòng phẳng vợ chồng, Pháp thì hơi tính toán nhiều người mới quen sẽ ngỡ ngàng, nhưng đàn ông ở xứ Bắc Âu & Tây Âu thì lại giống kiểu người Việt mình là chồng trả nhiều hơn vợ hoặc bao bọc vợ không tính toán, nhưng nhìn chung đàn ông Tây chắc chắn đa phần đều phụ giúp vợ từ việc nhà đến ngoài xã hội cho đến chăm con, rất để ý cảm xúc của vợ. Tự nhiên chỉ vì một anh người Mỹ bắt vợ rửa chén tới 10h đêm không phụ giúp chăm con ( đó là còn theo phán đoán của cư dân mạng chứ chưa xác thực 100% ) mà các anh lại được phen chà đạp phụ nữ Việt “mê” Tây, trong khi hàng chục ngàn phụ nữ Việt khác vẫn đang hạnh phúc bên chồng của họ chỉ khác là họ không biết chơi trên mạng để khoe, mà cũng không có nhu cầu khoe.
Ở đâu cũng có người tốt và người xấu. Nhưng quan trọng nhất đó chính là cái nôi văn hoá. Như chính trong gia đình Vy xảy ra đây, Vy rất thương ngoại Vy, nhưng mỗi lần mợ Vy nói về cậu của Vy cho ngoại nghe, ngoại trả lời : “ Con tao sướng nhỏ lớn quen rồi! “ - dù thương con dâu thiệt thòi thậm chí cho nhà để ở nhưng hễ nói đụng đến con trai cưng là ngoại auto bênh dù đúng dù sai con ngoại là số 1 Ngoại là 1 tấm gương bất bại của mình, yêu con thương cháu nhưng trong mắt con dâu sâu thẳm vẫn có sự buồn tủi do Ngoại luôn thương yêu các con trai của mình 1 cách không cần biết đúng sai. Sự dạy dỗ này đi qua từng thế hệ, chảy sâu vào từng DNA của người Việt Nam, khiến phụ nữ trở nên bất lực & chịu đựng của những “đứa trẻ to xác” do “di chứng” của Mẹ chiều con trai để lại.
Nhưng ở cách dạy ở “trời Tây”, từ nhỏ đã được Mẹ dạy cho tôn trọng phụ nữ, kể cả không tôn trọng thì cũng tỏ ra sự công bằng. Lớn lên 18-20 tuổi là đã ra khỏi nhà tự lập, chưa từng sống trong sự nuông chiều chỉ vì mình là con trai bao giờ, do đó cái tính “Gia Trưởng” không được hình thành trong DNA của họ. Cái nôi văn hoá này khiến cho phụ nữ được dễ thở và hạnh phúc hơn ở các nước phát triển.
Mình cũng thấy nhiều chị em chê bai Tây là “lũ dơ”, chơi xong chuồn chạy, ki bo bủn xỉn v..v nhưng một sự thật rằng đây chính là sự phản chiếu của bạn! Ngay từ đầu bạn vốn dễ dãi, tự coi thường chính mình bằng cách trao thân & mời gọi chỉ vì họ là TÂY, tự động những ai đang tìm kiếm “vui” qua đường những con gái như bạn thì sẽ gặp bạn —> Luật hấp dẫn của vũ trụ. Bạn tìm kiếm yêu Tây để “đổi đời” đi nước ngoài, thì bạn sẽ gặp những người đang kiếm gái Việt Nam để “nếm thử” khi đang du lịch/làm việc ở Việt Nam -> Match nhau luôn.
Còn nếu bạn thật sự tìm kiếm một tình yêu, không tìm kiếm dục vọng, tiền tài của họ, bạn mưu cầu một tình cảm chân thành… chắc chắn vũ trụ sẽ nối ngay cho bạn một người đang tìm kiếm điều như bạn, bất kể là Tây hay Ta, chỉ cần là người tốt - thế là đủ!
Sau khi chung sống với chồng Tây thì mình thấy thật ra văn hoá cũng không làm cản trở gì ở mối quan hệ cả. Tây cũng là con người, có ng này ng kia, đất nước này đất nước kia, cái nôi gia đình này kia. Với 2 vợ chồng mình thì mình có các kinh nghiệm sau trong hôn nhân
- Đàn ông Việt hay Tây gì đều thích ngọt ngào nhỏ nhẹ. Mối quan hệ cần có sự dịu dàng nữ tính, nhõng nhẽo, nhưng luôn có không gian riêng của chính mình khiến anh tôn trọng và khao khát. Ví dụ như lúc tắm xong ngồi dưỡng da nhiều giờ đồng hồ, ra đường thì diện lồng lộn, lúc làm việc cần sự yên tĩnh riêng tập trung cao độ, thời gian tập thể dục riêng, có các sở thích riêng càng quyến rũ. Có cái gì đó cá tính và bí hiểm riêng cho mình khiến cuộc sống hôn nhân không huỵt toẹt, chán chường.
- Không cãi luôn tay đôi với chồng. Kẻ nóng người nguội. Im lặng mới là vũ khí tối tân. Lựa dịp mà nói cho thấm lọt lòng nhau. Nhưng lâu lâu vẫn phải bảo vệ quan điểm của mình, nóng khi cần nóng nguội khi cần nguội thì sẽ hấp dẫn hơn.
- Đàn ông Tây luôn có không gian riêng của họ, điều tối kị nhất đó là chiếc đt. Anh không chạm mình mình không nên đòi hỏi anh, trừ khi có vấn đề gì mình không tin tưởng anh sẽ tự cho coi, đừng ra lệnh bắt phải đọc pass, dùng chung đt vì người tây phương có hiến pháp dân quyền rất cao, họ tôn trọng quyền riêng tư ngay cả 1 đứa bé 3 tuổi. Do đó mình không kiểu mè nheo la hét bắt 1-2 đưa đt kiểm tra, việc đó là không thể xảy ra luôn ý.
- Luôn hỏi thăm sức khoẻ nhau. Ví dụ bạn bè chồng mình, Bố Mẹ anh chị em chồng mà có gọi, cuối cuộc đt họ luôn nói : cho gửi lời thăm tới vợ con/vợ cậu/vợ anh nhé. Cúp máy xong chồng mình luôn nói em ơi abc gửi lời thăm tới em. 100 lần như 100 lần. Văn hoá gửi lời thăm như 1 phép lịch sự tối thiểu mà mình đã học được, nó không phải xảy ra khi ai đó không thân thiết nhau lâu ngày nói chuyện, mà là cho mọi lúc mọi nơi, nhất là người càng thân thiết nhất họ càng gửi lời thăm. Chứ không hề “xả giao” gì cả.
Mọi người nói mình may mắn khi gặp Anh. Nhưng ai đã từng ở nước ngoài mới biết, đây là chuyện bình thường. Mình từng ở Anh và gặp gỡ hết bạn bè của chồng, ai cũng tôn trọng và chiều vợ như bà nội vậy. Vợ ngồi chơi chồng đi làm về lôi 1 đống chén dĩa đi rửa, rửa xong lôi con đi tắm, vợ lấy đồ ăn cho con ăn, đa số đều là vợ rất rãnh. Mấy anh bạn của chồng mình thường xuyên ở nhà giữ con cho vợ đi nhảy đầm tới sáng. Do đó ở đâu cũng có người này người kia, không đại diện được cho cái gì cả, bớt chửi bớt khẩu nghiệp, đời sẽ tươi sáng hơn, gặp gỡ người tốt hơn.
P/s : Thấy vợ đang “tự sướng” liền cầm khăn chạy tới lau kính cho vợ chụp Phụ nữ chỉ cần được quan tâm tới cảm xúc, họ sẵn sàng rửa 100 cái chén tới 1h sáng! Trừ khi đó là người đàn ông không quan tâm đến cảm xúc của họ. Còn dĩ nhiên phụ nữ đẹp thì chẳng lẽ bắt người ta lấy người đàn ông không có sự nghiệp, mà không lẽ đàn ông có sự nghiệp thì có quyền thờ ơ và chà đạp vợ ? Những tư tưởng này chỉ có ở sách báo hay văn hoá truyền miệng ở đây, là 1 người từng sống và tiếp xúc bước vào thế giới của người Châu Âu, họ không sống với tư tưởng như vậy. Mình như 1 con ếch được nhảy ra khỏi giếng để thấy rằng thế giới ngoài kia không nghiệt ngã như “người ta nói”. Và mình đã hạnh phúc.